Bạn đang gặp khó lúc làm bài xích văn Cảm nhận đoạn thơ: thằng bạn dãi dầu không cách nữa...

Bạn đang xem: Gục lên súng mũ bỏ quên đời

? Đừng lo! hãy xem thêm bài văn mẫu mã đã được tuyển chọn và soạn với câu chữ hay duy nhất của Top lời giải sau đây để cố kỉnh được giải pháp làm cũng như bổ sung cập nhật thêm vốn từ bỏ ngữ nhé. Chúc chúng ta có một tài liệu ngã ích!

Cảm thừa nhận đoạn thơ: anh bạn dãi dầu không bước nữa...

*

“Tây Tiến” là bài bác thơ của tín đồ lính nói về người bộ đội – anh Vệ quốc quân thời chín năm nội chiến chống Pháp gian khổ, hào hùng. Hầu hết kỉ niệm thời ráng súng chiến đấu, đều tình cảm giành riêng cho mảnh đất, cho lũ cùng dầm mưa dãi nắng và nóng biết bao tháng ngày được quang đãng Dũng gửi qua nỗi nhớ da diết cơ mà mênh mang, sôi trào. Bạn đọc quánh biệt ấn tượng với thành tích qua đoạn thơ:

"Anh bạn dãi dầu không cách nữaGục lên súng mũ bỏ quên đời

Chiều chiều oách linh thác gầm thét,Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người."

Hoài niệm về đoàn binh Tây Tiến còn tồn tại hình ảnh người lính dẫn chặng đường hành quân vất vả vày núi cao, vực sâu, mưa sa, sương phủ, rất nhiều người trong các họ đã gục ngã, quang quẻ Dũng không thể giấu giếm hiện nay thực nhức thương ấy:

"Anh bạn dãi dầu không cách nữaGục lên súng mũ không để ý đời"

công ty thơ nói đến "anh bạn" là nói về những đồng chí, đồng đội của bản thân thiếu thốn stress tới nút kiệt sức. Tự "gục" tất cả phần nặng nề dẫu vậy bị xóa nhòa đi và được cân bằng trở lại, bằng hình ảnh "bỏ quên đời". Loại chết với những người lính Tây Tiến cực kỳ đỗi dịu nhàng cùng thanh thản. Kết cấu tương quan đan xen giữa thiên nhiên và con người khiến cho sự so sánh thầm lặng để tôn vinh sức mạnh của nhỏ người, mặc dù con người có bé dại bé trước vạn vật thiên nhiên hiểm trở với dữ dội, gian nan đe dọa bọn họ từ đông đảo phía, phần lớn nơi

trong số những gập ghềnh, gập gãy nơi rừng thiêng nước độc, người lính còn bị đe dọa bởi thác dữ, thú rừng:

"Chiều chiều oai linh thác gầm thét,Đêm tối Mường Hịch cọp trêu người."

tự láy “chiều chiều, tối đêm” gợi tần suất thường xuyên, tiếp tục của mọi gian khó. Người chiến sĩ luôn phải đương đầu với nguy nan rình rập khu vực rừng thiêng nước độc bằng tiếng cọp, bằng thác dữ hoàn toàn có thể cướp đi sinh mạng của họ bất cứ lúc nào. Tuy nhiên, họ chọn cách đối phương diện với chứng bởi sự dí dỏm, hài hước bằng cách coi như kia là hồ hết lời trêu đùa mặt tai để nắm gắng, vững vàng tin chiến đấu.

 

Đoạn thơ đã đem lại một color khác lạ đóng góp phần làm đa dạng chủng loại và tuyệt vời cho tác phẩm. Nhiều năm mon qua đi đa số tác phẩm vẫn giữ nguyên vẹn giá trị ban đầu của nó cùng để lại ấn tượng sâu sắc trong tim nhiều cố kỉnh hệ chúng ta đọc.

Ngoài ra, các em cùng Top lời giải xem thêm bài phân tích đoạn đầu bài thơ Tây tiến tiếp sau đây nhé!

Phân tích đoạn 1 bài thơ Tây Tiến

quang quẻ Dũng là đơn vị thơ lãng mạn, tài hoa. Bài thơ Tây Tiến là bài thơ vượt trội cho biến đổi của quang quẻ Dũng. Quang Dũng viết Tây Tiến vào thời điểm năm 1948, trên Phù lưu lại Chanh, một buôn bản ven dòng sông Đáy hiền hòa. Cảm xúc chủ đạo của bài xích thơ là nỗi nhớ bạn thân thân yêu, lưu giữ đoàn binh Tây Tiến, nhớ phiên bản mường và núi rừng miền Tây, nhớ kỉ niệm đẹp một thời trận mạc... Nói tới nỗi lưu giữ ấy, bài bác thơ đã lưu lại hào khí thơ mộng của tuổi trẻ con Việt Nam, của “bao đồng chí anh hùng” trong bắt đầu kháng chiến phòng Pháp vô cùng đau khổ mà vinh quang.

Tây Tiến là tên gọi của một đơn vị chức năng bộ đội hoạt động tại biên cương Việt - Lào, miền Tây tỉnh giấc Thanh Hóa cùng Hòa Bình. Quang đãng Dũng là 1 trong cán bộ đại nhóm của “đoàn binh không mọc tóc” ấy, đã có lần vào hình thành tử với bạn bè thân yêu.

nhị câu thơ đầu tạo nên nỗi nhớ, ghi nhớ miền Tây, nhớ núi rừng, nhớ dòng sông Mã yêu mến yêu:

Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi.

Đã “xa rồi” đề nghị nỗi nhớ bắt buộc nào nguôi được, nhớ domain authority diết đến quặn lòng, sẽ là nỗi ghi nhớ “chơi vơi”. Tiếng call “Tây Tiến ơi” vang lên tha thiết như giờ đồng hồ gọi người thân trong gia đình yêu. Trường đoản cú “ơi!” bắt vần với trường đoản cú láy “chơi vơi” làm cho âm tận hưởng câu thơ sâu lắng, bồi hồi, ngân dài, tự lòng tín đồ vọng vào thời hạn năm tháng, mở rộng lan xa trong không gian. Hai chữ “xa xôi” như một tiếng thở nhiều năm đầy yêu mến nhớ, hô ứng với điệp trường đoản cú “nhớ” vào câu thơ vật dụng hai biểu hiện một chổ chính giữa tình đẹp mắt của người binh sỹ Tây Tiến so với dòng sông Mã cùng núi rừng miền Tây. Sau tiếng call ấy, biết bao hoài niệm về một thời đau khổ hiện về trong tim tưởng.

đều câu thơ tiếp sau nói về đoạn đường hành quân đầy thử thách gian truân mà đoàn binh Tây Tiến từng nếm trải. Những tên bản, thương hiệu mường: sài Khao, Mường Lát, trộn Luông, Mường Hịch, Mai Châu... được nói đến không chỉ gợi lên bao thương lưu giữ vơi đầy ngoài ra để lại nhiều tuyệt hảo về sự xa xôi, heo hút, hoang dã, thâm nám sơn thuộc cốc... Nó gợi trí tò mò và háo hức của những chàng trai “Từ thuở có gươm đi duy trì nước - nghìn năm yêu mến nhớ đất Thăng Long”. Đoàn binh hành quân trong sương mù thân núi rừng trùng điệp:

Sài Khao sương phủ đoàn quân mỏi,Mường Lát hoa về trong tối hơi.

Bao núi cao, đèo cao, dốc thẳng dựng thành vùng trước mà những chiến sĩ Tây Tiến bắt buộc vượt qua.

Dốc lên thì “khúc khuỷu” gập ghềnh , dốc xuống thì “thăm thẳm” như dẫn đến vực sâu. Những từ “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, “heo hút” quánh tả gian khổ, gian khổ của nẻo đường hành quân chiến đấu: “Dốc lên khúc khuỷu, dốc thăm thẳm - Heo hút cồn mây súng ngửi trời!”. Đỉnh núi mù sương cao vút. Mũi súng của người chiến binh được nhân hóa tạo cho một hình ảnh: “súng ngửi trời” giàu hóa học thơ, với vẻ đẹp cảm xúc lãng mạn, mang đến ta nhiều thi vị. Nó xác định chí khí với quyết vai trung phong của người đồng chí chiếm lĩnh phần nhiều tầm cao mà lại đi tới "Khó khăn nào cũng vượt qua - kẻ thù nào cũng tiến công thắng!”. Vạn vật thiên nhiên núi đèo xuất hiện thêm như để thách thức lòng người: “Ngàn thước lên cao, nghìn thước xuống”. Không còn lên lại xuống, xuống tốt lại lên cao, đèo nối đèo, dốc tiếp dốc, ko dứt. Câu thơ được tạo thành nhì vế tè đối: “Ngàn thước lên cao // ngàn thước xuống”, hình mẫu thơ tương xứng hài hòa, cảnh tượng núi rừng kinh điển được sệt tả, diễn đạt một ngòi cây viết đầy chất hào khí của nhà thơ — chiến sĩ.

có cảnh đoàn quân đi trong mưa: “Nhà ai pha Luông mưa xa khơi”. Câu thơ được dệt bằng những thanh bằng liên tiếp, gợi tả sự êm dịu, tươi mát, của trọng điểm hồn những người lính trẻ, trong khổ cực vẫn sáng sủa yêu đời. Vào màn mưa rừng, tầm nhìn của người chiến binh Tây Tiến vẫn nhắm tới những phiên bản mường, đầy đủ mái đơn vị dân hiền hậu và yêu thương, nơi mà những anh đang đến, đem xương máu với lòng can đảm để bảo đảm an toàn và duy trì gìn.

Ta trở lại đoạn thơ trên, buồn bã không chỉ nên núi cao dốc thẳm, không những là mưa cộng đồng thác ngàn mà còn tồn tại tiếng gầm của cọp beo nơi rừng thiêng nước độc, nơi đại nghìn hoang vu:

Chiều chiều oai linh thác gầm thétĐêm tối Mường Hịch cọp trêu người.

“Chiều chiều...” rồi “đêm đêm” luôn luôn có phần đông tiếng gầm thét, những âm thanh ấy khẳng định cái túng bấn mật, loại uy lực khủng khiếp ngàn đời của vùng rừng thiêng. Hóa học hào sảng trong thơ quang Dũng là đem ngoại cảnh núi rừng miền Tây nguy hiểm để sơn đậm với khắc họa chí khí hero của đoàn quân Tây Tiến. Mỗi vần thơ đang để lại trong trái tim trí người đọc một ấn tượng: gian khổ tột bậc nhưng mà cũng can trường tột bậc! Đoàn quân vẫn tiến bước, fan nối người, băng lên phía trước. Uy lực vạn vật thiên nhiên như bị sụt giảm và quý hiếm con người như được cải thiện hẳn lên một dáng vóc mới. Quang Dũng cũng kể tới sự mất mát của bọn trên những đoạn đường hành quân cực kì gian khổ:

Anh chúng ta dãi dầu không cách nữaGục lên súng mũ chẳng chú ý đời...

hiện thực chiến tranh xưa nay vốn như thế! Sự hi sinh của người đồng chí là tất yếu. Xương ngày tiết đổ xuống để xây đài từ bỏ do. Vần thơ kể đến cái mất mát, hy sinh nhưng ko chút bi lụy, thảm thương.

nhị câu cuối đoạn thơ, cảm xúc bồi hồi tha thiết, như lời nhắn gởi của một khúc trọng tâm tình, như giờ đồng hồ hát của một bài ca hoài niệm, vừa bâng khuâng, vừa tự hào:

Nhớ ôi Tây Tiến cơm trắng lên khóiMai Châu mùa em thơm nếp xôi.

“Nhớ ôi!” là cảm xúc dạt dào, là giờ lòng của những chiến sĩ Tây Tiến “đoàn binh ko mọc tóc”. Câu thơ đậm đà tình quân dân. Mùi hương vị bản Mường cùng với “cơm lên khói”, với “mùa em thơm nếp xôi” có lúc nào quên? nhị tiếng “mùa em” là một trong những sáng tạo rất dị về ngôn ngữ thi ca, bao gồm hàm đựng bao tình thương nỗi nhớ, điệu thơ trở yêu cầu uyển chuyển, mượt mại, tình thơ trở nên nóng áp. Cũng nói đến hương nếp, hương thơm xôi, về “mùa em” và tình quân dân, trong tương lai Chế Lan Viên viết trong bài bác Tiếng hát con tàu.

Anh gắng tay em cuối mùa chiến dịchVắt xôi nuôi quân em giấu giữa rừng...Đất tây-bắc tháng ngày không có lịchBữa xôi đầu còn lan nhớ hương thơm hương.

Xem thêm:

“Nhớ hương thơm hương”, lưu giữ “cơm lên khói”, nhớ “thơm nếp xôi” là nhớ hương vị núi rừng Tây Bắc, lưu giữ tình nghĩa, lưu giữ tấm lòng cao thâm của đồng bào tây bắc thân yêu.

Mười bốn câu thơ trên đây là phần đầu bài bác Tây Tiến, giữa những bài thơ hay nhất viết về tín đồ lính trong chín năm binh cách chống Pháp. Bức tranh thiên nhiên hoành tráng, trên đó nổi bật lên hình hình ảnh chiến sĩ can trường cùng lạc quan, đang dấn thân vào máu lửa cùng với niềm kiêu hãnh “Chiến trường đi chẳng nhớ tiếc đời xanh...”. Đoạn thơ vướng lại một vết ấn đẹp đẽ về thơ ca binh đao mà sự thành công là sinh hoạt sự kết hợp hài hòa giữa định hướng sử thi và cảm hứng lãng mạn. Nửa nạm hệ đang trôi qua, bài xích thơ Tây Tiến của quang đãng Dũng vẫn giữ được giá trị của mình.

Cảm nhận về bức tranh thiên nhiên trong đoạn đầu bài xích thơ Tây Tiến

quang Dũng là nhà thơ quân đội, trưởng thành trong phòng chiến chống Pháp. Ông cũng là một nghệ sĩ đa tài: làm thơ, viết văn, vẽ tranh, hào hoa. Âm điệu thơ trầm hùng, giàu nhạc tính.

"Tây Tiến" là bài thơ tốt về đề tài người lính thời chống Pháp. Tác phẩm ra đời vào năm 1948 là kết quả từ nỗi nhớ của quang đãng Dũng về đối chọi vị Tây Tiến, về miền Tây Bắc nơi mà nhà thơ đã có nhiều kỉ niệm sống và chiến đấu.Đoạn thơ đầu là một vào những đoạn thơ tuyệt nhất của bài "Tây Tiến", thể hiện nỗi nhớ của quang quẻ Dũng về bước chân kiêu hùng của người lính Tây Tiến bên trên những chặn đường hành quân gian khổ qua rừng núi Tây Bắc hùng vĩ.

"Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!

......................

Mai Châu mùa em thơm nếp xôi"

quang quẻ Dũng viết bài thơ "Tây Tiến" lúc đã chuyển sang đơn vị khác, lúc những gì đẹp nhất đã trở thành quá khứ. Cảm hứng chủ đạo của đoạn thơ là nỗi nhớ về người lính Tây Tiến gắn liền với địa bàn hoạt động vùng rừng núi Tây Bắc. Đoạn thơ khắc hoạ rõ nét bức tranh cuộc sống và chiến đấu của 1-1 vị Tây Tiến ở miền Tây Bắc xa xôi vào những ngày đầu chống Pháp.

Mở đầu đoạn thơ là câu cảm thán: "Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!" vừa như lời trung khu sự, vừa như lời gọi thể hiện tình cảm sâu nặng của nhà thơ. Quang đãng Dũng đã gọi thương hiệu dòng "sông Mã", một hình ảnh tượng trưng của thiên nhiên Tây Bắc hùng vĩ. Bé "sông Mã" như người bạn tri kỉ để quang quẻ Dũng nhớ lúc phải phân chia xa. Nhớ đến là 1-1 vị Tây Tiến mà phần lớn là những thanh niên Hà Nội đi chiến đấu, quang đãng Dũng đã cùng đoàn binh Tây Tiến trải qua bao tháng ngày đầy gian khổ, hi sinh mà thắm đượm tình đồng đội.

Điệp từ "nhớ" được nhắc lại nhị lần vào một dòng thơ kết hợp với từ láy "chơi vơi" để cụ thể hoá về một nỗi nhớ rất thực, khiến ấn tượng về một nỗi nhớ dạt dào, lắng đọng trong bé người từng sống và gắn bó với dòng "sông Mã" với binh đoàn Tây Tiến. Nỗi nhớ như có hình, có ảnh, domain authority diết nghìn trùng, lan toản khắp không gian, khắp thời gian.Miền đất Tây Bắc rộng lớn với các địa danh nhắc đến xa xôi, hoang vu và đầy bí ẩn: "Sài Khao, Mường Lát, trộn Luông, Mường Hịch, Mai Châu" với địa hình ko mấy bằng phẳng và thời tiết vô cùng khắc nghiệt:

"Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm

Heo hút cồn mây súng ngửi trời

Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống

Chiều chiều oai linh thác gầm thét

Đêm tối Mường Hịch cọp trêu người"

Tây Bắc nhiều vực sâu, lắm dốc cao thường xuyên mưa nguồn, thác lũ, để miêu tả một cách ấn tượng về Tây Bắc quang Dũng dùng nhiều từ láy tượng hình: "khúc khuỷu, thăm thẳm, heo hút" cùng với nhịp thơ trắc trở có cảm giác như bẻ đôi: "Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống". Câu thơ như chênh vênh, trắc trở theo thế núi, thế đèo, theo bước chân hành quân của người lính Tây Tiến. Hình ảnh thơ gấp khúc vẽ ra nhì sườn núi vút lên và đổ xuống gần như thẳng đứng. Dốc núi thì cao còn vực thì sâu "thăm thẳm". Một Tây Bắc hiểm trở, dữ dội còn được thể hiện ở nhiều thanh trắc bên trên câu thơ: "Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm". Một Tây Bắc còn dữ dội hơn nhiều bởi những âm thanh ghê rợn của "thác gầm thét" của "cọp trêu người" vào mỗi "chiều chiều, đêm đêm" ăn hiếp doạ đến tính mạng của nhỏ người.

thiên nhiên được tái hiện rất chân thực bởi bút pháp tả thực và được đánh đậm bởi hàng loạt thủ pháp đối lập của cảm hứng lãng mạn. Miêu tả vạn vật thiên nhiên hoang dại, bí ẩn, dữ dội để ca ngợi những nhỏ người oai vệ phong, lẫm liệt, kiêu hùng bên trên chặn đường hành quân gian khổ.

Sống gắn bó với Tây Bắc khoảng thời gian khá dài, quang Dũng có nhiều phát hiện mới mẻ về vùng đất ấy. Vùng biên giới Việt - Lào ko chỉ hiện lên với chốn rừng thiêng nước độc mà còn là mảnh đất giàu chất thơ và nhiều kỉ niệm.

"Mường Lát hoa về trong tối hơi

............

Mai Châu mùa em thơm nếp xôi"

Cảnh Tây Bắc trong cái nhìn của hồn thơ nhiều cảm rất trữ tình và quyến rũ: ở địa danh "Mường Lát" tối về hoa rừng toả ngát hương thật hấp dẫn, dịu kì. Vị trí "Pha Luông" thấp thoáng những ngôi nhà như vẫn bồng bềnh trôi giữa biển khơi, mỗi một địa danh có vẻ đẹp riêng. Bức tranh Tây Bắc huyền ảo, nữa thực nửa mộng. Bé người và vạn vật thiên nhiên gắn bó chan hoà với nhau.

Kết thúc đoạn thơ là kỉ niệm đẹp của tình quân dân gắn bó, để rồi khi chia xa Tây Bắc nhà thơ ko thể nào quên:

"Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói

Mai Châu mùa em thơm nếp xôi"

"Cơm lên khói - thơm nếp xôi" là những hình ảnh gần gũi, quen thuộc gợi lên cảnh gia đình đầm ấm, hạnh phúc. Cuộc sống bình dị góp thêm một vẻ đẹp nữa mang đến mảnh đất nhiều kỉ niệm. Đó còn là hình ảnh một mùa vui biểu hiện sự gắn bó bền chặt của tình quân dân. Tình cảm đáng quý ấy trở thành sức mạnh tinh thần, một nguồn động viên cổ vũ lớn lao đến người lính xa nhà.

Tây Bắc khắc nghiệt, dữ dội đã gieo bao khó khăn, thử thách cho con người. Tuy thế các chàng trai đất Hà Thành hiện lên trong thơ quang quẻ Dũng rất hồn nhiên, tinh nghịch. Bên trên những chặn đường ẩn hiện vào mây, người lính như đang bước đi bên trên những cồn mây với cảm giác súng sở hữu trên vai như chạm tới đỉnh trời.

"Heo hút cồn mây súng ngửi trời"

Hình ảnh nhân hoá có phần cường điệu "súng ngửi trời" là cách nói đùa vui tinh nghịch mang lại thấy dù vất vả, gian khổ đến đâu cũng ko làm mất đi tính cách lạc quan, yêu đời của người lính trẻ.

Nhớ về vùng đất khu vực đoàn binh Tây Tiến đã từng chiến đấu cũng là nỗi nhớ của nhà thơ về đồng đội:

"Anh bạn dãi dầu không bước nữa

Gục lên súng mũ bỏ quên đời"

quang quẻ Dũng đã dùng cách nói giảm qua hình ảnh "bỏ quên đời" để nói về một trường hợp hi sinh: người lính đã ngã xuống vì kiệt sức bên trên đường hành quân. Nghệ thuật nói giảm đã bình thường hoá cái chết, làm giảm đi sự nhức đớn lúc nói về cái mất mát, sự hi sinh. Ý thơ buồn mà không bi luỵ bởi con người vượt lên trên hoàn cảnh để chiến thắng gian lao. Bức chân dung kiêu hùng của người lính Tây Tiến phù hợp với ko khí của thời đại, của đất nước khi đang bước vào cuộc chiến khốc liệt.

Đoạn thơ đầu bài xích thơ Tây Tiến đã diễn đạt tài hoa và trung khu hồn thơ mộng phóng khoáng của phòng thơ quang đãng Dũng. Đoạn thơ có ngữ điệu giàu hóa học tạo hình, giàu nhạc điệu, gây tuyệt vời táo bạo, dựng lên bức tranh sinh động, gồm chiều sâu về cảnh tiến quân của đoàn quân Tây Tiến trên chiếc nền vạn vật thiên nhiên rừng núi vĩ đại thơ mộng miền Tây. Qua đó, ta cảm nhận được sự gắn bó sâu sắc, nỗi lưu giữ tha thiết ở trong nhà thơ quang Dũng về đầy đủ ngày tháng pk trong đoàn quân Tây Tiến – 1 thời mãi mãi nhằm nhớ với tự hào.

Như vậy Top lời giải sẽ trình bày hoàn thành bài văn mẫu Cảm dìm đoạn thơ: đứa bạn dãi dầu không cách nữa.... Hy vọng sẽ giúp ích các em trong quy trình làm bài xích và ôn luyện thuộc tác phẩm. Chúc những em học xuất sắc môn Văn!