
Phong thần diễn nghĩa
Hồi 1: Trụ vương vãi tế miễu bà thiếu phụ Oa Hồi 2: làm phản nước Thương, tô Hộ đề thơ Hồi 3: coi thơ Tây Bá Hầu, đánh Hộ dưng Ðắc Kỷ Hồi 4: làm thịt giai nhân, hồ ly mượn lệnh Hồi 5: Vân Trung Tử dưng kiếm trừ yêu thương Hồi 6: có tác dụng Bào Lạc Trụ Vương hại tôi trung Hồi 7: túng thiếu Trọng bày mưu phế Khượng Hậu Hồi 8: bọn họ Phương cõng chúa phản nghịch Triều Ca Hồi 9: Thương quá Tướng liều mình gián chúa Hồi 10: tiếng sấm sanh anh hùng siêu nhân Hồi 11: Tây Bá bị giam thành Dũ Lý Hồi 12: mãng cầu Tra lộ diện ải trần Ðường Hồi 13: Thạch Cơ bị lửa thiêu hiện nay hình khối đá Hồi 14: mãng cầu Tra nhờ thầy cứu nhập xác bông sen Hồi 15: Khương Thượng về è cổ cưới bà xã Hồi 16: Tử Nha đốt quỉ hóa Tỳ Bà Hồi 17: Ðắt Kỷ lập Sái bể đốt hại cung nữ Hồi 18: Khương Tử Nha lội sông trốn chúa Hồi 19: Bá Ấp Khảo dâng báu vật chuộc tội phụ thân Hồi 20: Táng Nghi Sanh tải lòng đàn nịnh Hồi 21: Văn vương vãi khoe quan qua năm ải Hồi 22: Văn vương thương con mửa thịt hóa thỏ Hồi 23: Thấy Phi Hùng điềm tốt ứng mộng Hồi 24: Văn vương rước Khương Thượng nơi sông Vị Hồi 25: yêu quái dọn tiệc mời yêu quái Hồi 26: Ðắt Kỷ bày mưu sợ hãi Tỉ Can Hồi 27: Văn Trọng ban sư về nước dưng mười khoản can Vua Hồi 28: Văn Vương phạt Trụ cứu dân Hồi 29: Văn vương chém Sùng Hầu Hổ Hồi 30: Võ Thành Vương làm phản Trụ đầu Châu Hồi 31: Văn Thái Sư đuổi theo Phi Hổ Hồi 32: Hoàng Thiên Hóa gặp thân phụ tại Ðồng quan liêu Hồi 33: Hoàng Phi Hổ tấn công ải Tụy Thủy Hồi 34: Võ Thành Vương ra mắt Tử Nha Hồi 35: Triều Ðiền mang binh trinh sát Hồi 36: Quế Phương vâng chiếu chinh Tây Hồi 37: Tử Nha về núi cầu Nguyên Thỉ Hồi 38: Tứ Thánh phò Trụ đánh Tây Kỳ Hồi 39: nhì nịnh bị lạnh lẽo nằm co Hồi 40: tứ Tướng cậy phép đoạt thành Hồi 41: Văn Trọng đi ngang Huỳnh Hoa trại Hồi 42: Thái Sư thâu được tứ Tướng thần Hồi 43: Văn Thái Sư thất trận ước Tiên giúp Hồi 44: Khương Tử Nha bị trù, hồn bay về trời Hồi 45: Nhiên Ðăng phá trận Thập giỏi Hồi 46: quản Thành Tử phá trận Kim quang quẻ Hồi 47: Triệu Công Minh ra sức phò Văn Trọng Hồi 48: Lục Yểm đồ mưu bắt Triệu Công Minh Hồi 49: Trận Hồng Sa Võ vương vãi đành lâm nàn Hồi 50: Trận Huỳnh Hà tía cô bắt các Tiên Hồi 51: Tử Nha chiếm trại đuổi binh yêu mến Hồi 52: Núi hay Long, Văn Trọng bỏ xác Hồi 53: Ðặng Cửu Công dâng sắc chinh Tây Hồi 54: Thổ Hành Tôn khoe tài bắt tướng Hồi 55: Thổ Hành Tôn thất cụ đầu Tây Kỳ Hồi 56: Tử Nha lập mưu bắt Thiền Ngọc Hồi 57: Trụ Vương không đúng Tô Hộ phân phát Tây Kỳ Hồi 58: Trời khiến cho Tử Nha gặp Lữ Nhạc Hồi 59: Ân Hồng giữa mặt đường thâu Chánh Ðáng Hồi 60: Mã Nguyên xuống núi giúp bé vua Hồi 61: Ân Hồng nát thây bên trên Thái cực Ðồ Hồi 62: Trương Sơn tiếp đến việc chinh Tây Hồi 63: Thân công văn khuyên Nhứt Ðiện hạ tiến công Tử Nha Hồi 64: La Tuyên nổi lửa đốt Tây Kỳ Hồi 65: Ân Giao mắc lời thề chầu trời Hồi 66: Hồng Cẩm Vân rất đẹp số xe duyên Hồi 67: Ðàn Kim Ðài, Tử Nha bái tướng mạo Hồi 68: Núi Thú Dương nghĩa sĩ nạm cương Hồi 69: Khổng Tuyên ra tài bắt tướng tá Hồi 70: chuẩn Ðề hóa phép cỡi Công Hồi 71: Tử Nha kéo binh qua nhì ải Hồi 72: Quảng Thành Tử ba lần lạy Giáo nhà Hồi 73: Già trẻ, đôi Hùm tranh cao tốt Hồi 74: khói Trắng, tương đối Vàng, hai phép đồng nhau Hồi 75: Thổ Hành Tôn trộm thú Dư Nguyên Hồi 76: Trịnh Luân bắt tướng tá thâu Tỵ Thủy Hồi 77: Lão Tử hóa Tam Thanh tiến công Giáo chủ Hồi 78: Tây Phương hai vị phá Tru Tiên Hồi 79: Ải Xuyên Vân, tứ tướng Châu bị tóm gọn Hồi 80: Trận Ôn Hoàng bị quạt Mầu phá tiêu Hồi 81: Ải Ðồng Quan, bọn họ Dư rải độc Hồi 82: Trận Vạn Tiên Triệt Giáo sa cơ Hồi 83: Phá trận dữ, Tiên Thú hiện tại hình Hồi 84: Kéo binh Lang đánh ải Lâm Ðồng Hồi 85: hai vị chư hầu đầu Thánh Chúa Hồi 86: Ngũ Nhạc về bên Thiên Tào Hồi 87: Vợ chồng Thổ Hành Tôn tử trận Hồi 88: Tử Nha độ binh thừa Huỳnh Hà Hồi 89: Vua Trụ chặt chân lương dân để thấy tủy Hồi 90: Liễu Quỷ Ðào Tinh bị đả Thần Hồi 91: Tử Nha lập mưu thiêu văn hóa Hồi 92: Dương Tiễn ra tài bắt Tử Chân Hồi 93: Kim Tra lập kế chiếm ải Du Hồn Hồi 94: Văn Hoán nổi xung chém Phá Bại Hồi 95: Tử Nha hài phạm tội Trụ vương vãi Hồi 96: người vợ Oa đón thâu Ðắt Kỷ Hồi 97: Lầu Trích Tinh, vua Trụ thiêu bản thân Hồi 98: Phá Ðài báu, đơn vị Châu thí của Hồi 99: Tử Nha vâng sắc game phong thần Hồi 100: Châu Võ vương vãi luận công phân chia nướcNói về năm thân phụ con Dư Hóa Long ôm đồm lời Dư Ðạt, tin phép Dư Ðức, đề nghị không hại binh Châu, cứ nạp năng lượng tiệc, uống rượu, đợi quá bảy bữa quân Châu chết hết.
Bạn đang xem: Phong thần bảng: đại phá vạn tiên trận
Qua cho ngày máy tám không tồn tại tin tức gì cả.
Dư Hóa Long nói với những con:
- nay đã tám ngày sao ko thấy tin gì cả. Chúng ta lên lầu coi thử nắm nào?
Bốn bạn con khen phải, đồng kéo nhau lên lầu nhìn qua dinh Châu thì thấy tín đồ qua kẻ lại tấp nập, cờ xí hẳn hoi, khói bốc lên nhiều chỗ, không hề im lìm như mấy ngày trước.
Dư Hóa Long không thể tinh được hỏi Dư Ðức:
- vị cớ gì binh Châu không chết và lại hết bịnh, sống như xưa?
Dư Ðức không vấn đáp thì Dư Ðạt nổi giận nói:
- Dư Ðức! trên ngươi gượng nhẹ lời ta đề nghị hư hết công việc thấy chưa? Qua bảy ngày thì chúng nó chết đâu? tất cả nước bảy ngày họ chết hết anh chị mà thôi.
Dư Ðức nổi giận không nói nên lời, ngẫm nghĩ:
- Thầy ta dạy phép này mầu nhiệm lắm, sao từ bây giờ lại không còn linh nửa chừng. Ðây có thể là bao gồm duyên cớ gì đây. Ta cho xem thử.
Nghĩ rồi nói với Dư Hóa Long:
- Việc đang đi đến thế này thì dầu họ có bàn, có bao biện cũng chẳng ích gì. Chi bằng nhân cơ hội này, quân sĩ đau bắt đầu dậy, sức lực lao động kém sút, chúng ta đem binh đánh úp chắc chắn rằng thắng trận. Nếu để chậm chạp chúng lành mạnh như lúc trước thì khó mà chiến thắng chúng.
Dư Hóa Long khen phải, ngay thức thì dẫn binh tướng cùng năm con thoát ra khỏi thành kéo đến dinh Châu. Chiến binh kéo đi la ó vang trời, vẻ mặt kiêu căng, coi thường địch lắm.
Tử Nha nghe tin phụ thân con Dư Hóa Long kéo quân đến khiêu chiến, tức thì dẫn binh tướng ra khỏi thành. 2 bên dàn trận đối lập nhau.
Dương tiễn đưa mắt quan gần cạnh rồi nói cùng với Tử Nha:
- Tôi xem Dư Ðức vượt sức khinh thường địch, chắc chắn mười phần chúng thua thảm rồi.
Tử Nha nghe nói, lòng an đi phần nào, ngay lập tức giục Tứ Bất Tướng đến trước, nói lớn:
- Dư Hóa Long! lúc này là ngày tận số của thân phụ con chúng bây rồi đó.
Lúc này, Kim Tra, Mộc Tra nổi nóng, Vi Hộ nghiến răng trèo trẹo, Dương Tiễn giận đổ hào quang đãng mặt, Lôi Chấn Tử vỗ cánh hét vang như sấm, Lý Tịnh đưa mắt nhìn thấy thân phụ con Dư Hóa Long như muốn nạp năng lượng tươi nuốt sống, Long Tu Hổ bộ tịch chẳng không giống thần trùng, nhảy dựng lên, hai tay ném đá vào binh sĩ Dư Hóa Long như mưa.
Các tướng Châu lớn nhỏ tuổi đều áp vào, sáu phụ vương con họ Dư tả xông hữu đột.
Na Tra hiện ra cha đầu tám tay lên xe pháo xông vào ải đánh binh sĩ chạy tan vỡ.
Sáu cha con Dư Hóa Long mặc dù trông thấy, nhưng lại bị các tướng vây phủ, không làm thế nào trở về cứu vãn thành được, tất cả đều rủn lòng chán nản chí, vì nếu na Tra chiếm ải rồi, thân phụ con bọn họ Dư chẳng khác nào bầy đàn chim mất ổ.
Ðang lúc bối rối, Lôi Chấn Tử từ trên cao đáp xuống, đập Dư quang một gậy bể đầu, Dư Ðạt nhận ra hét lớn:
- Thất phu, ngươi dám giết em ta sao?
Liền xông lại tấn công Lôi Chấn Tử. Chẳng ngờ bị Vi Hộ quăng loại gián ma xử trúng đầu bị tiêu diệt ngay.
Còn Dương Nhậm mang quạt, quạt Dư Tiên một chiếc cháy thành tro, quạt Dư Triệu một cái hóa gió.
Dư Ðức thấy bạn bè đều bị chết, bực tức chém Tử Nha.
Tử Nha quăng Ðả Thần Tiên lên đánh Dư Ðức bửa nhào xuống đất, Lý Tịnh đâm bồi một kích, hồn Dư Ðức bay về đài Phong Thần.
Lôi Chấn Tử cất cánh theo mãng cầu Tra đón con đường Dư Hóa Long, bởi vì sợ Dư Hóa Long vào ải. Dư Hóa Long thấy năm bé đều tử trận, ải Ðồng Quan cũng trở nên mất rồi, tức thời ngửa mặt thăng thiên nói lớn:
- đại vương ôi! Tôi không đủ tài phò được chúa, thiếu sức trả thù con, xin liều thân mang đến trọn nghĩa.
Nói rồi cần sử dụng gươm tự vận.
Có bài xích thơ rằng:
Binh giặc hằng hà khó đụt công,
Cha bé Dư thị cũng anh hùng
Liều thân sống thác phò vua Trụ,
Chém tướng tá bền gan giữ ải Ðồng
Dạ sắt, thù non trương mắt trắng,
Lòng son lưỡi kiếm nhuộm màu hồng
Ngàn năm người mất danh ko mất,
Dòng cọp sinh hùm như thể tạc lông.
Tử Nha thấy Dư Hóa Long tử tiết, tức tốc dẫn quân vào ải chiêu an bá tánh, kiểm điểm lương tiền.
Thấy sáu phụ vương con bọn họ Dư trung nghĩa, Tử Nha truyền quân táng tử tế.
Những binh tướng chưa được lành mạnh, Tử Nha mang đến ở lại ải Ðồng Quan dưỡng bệnh, còn đều binh tướng khỏe khoắn đều được lệnh sửa soạn tấn binh.
Huỳnh Long chơn nhơn với Ngọc Ðảnh chơn nhơn bước ra nói:
- Ðằng trước kia là trận Vạn Tiên, phải kê Võ Vương nghỉ ngơi lại phía trên an nghỉ, những tướng sống lại phò hộ, chỉ riêng những đệ tử tiên gia tham chiến cơ mà thôi, thống chế nên cho người đến gần trận cất một cái Lư Bồng, nhằm rước chư tiên và mấy vị Tây phương. Lần này nữa thì dứt bạn bè chúng tôi về núi tu hành. Nguyên soái cũng đã tai qua nàn khỏi.
Tử Nha nghe nói ngay tức khắc truyền Dương Tiễn với Lý Tịnh ra cất Lư Bồng.
Vài ngày tiếp theo Lư bồng đã cất xong, Dương Tiễn trở về báo lại.
Huỳnh Long chơn nhơn nói:
- nên truyền những tướng đồn binh phương pháp xa Lư Bồng tư mươi dặm, không một ai đựợc mang đến Lư Bồng, chỉ trừ những đệ tử tiên gia nhưng mà thôi. Ðợi phá trận xong sẽ tấn binh lấy ải.
Các tướng phần đa tuân lệnh. Hai vị chơn nhơn cùng rất Tử Nha dẫn những đồ đệ mang lại Lư Bồng, thấy mùi hương đốt thơm tho, hoa đèn rực rỡ, bốn bề kéo gấm, tứ cửa có thang.
Chẳng bao lâu đã thấy Quảng Thành Tử, Xích Tinh Tử, Văn Thù Quảng pháp thiên tôn, Phổ hiền khô đạo nhơn, Từ mặt hàng đạo nhơn, Thanh Y đạo nhơn, Thái Ất chơn nhơn, Linh Bửu đại pháp sư, Ðạo Hạnh thiên tôn, Cù lưu lại Tôn, Vân Trung Tử, Nhiên Ðăng đạo nhơn, tất cả đều mang lại Lư Bồng một lượt.
Tử Nha ra phía bên ngoài nghênh tiếp, các tiên đáp lễ cùng nói:
- Qua hội này mới hoàn thành việc một ngàn rưỡi năm nay.
Tử Nha hỏi thăm Nhiên Ðăng:
- Trận này ra sao?
Nhiên Ðăng đáp:
- cần đợi Tôn sư xuống new biết được.
Bấy tiếng Kim Linh thánh mẫu ở trong trận Vạn Tiên, thấy Lư Bồng bao gồm hào quang chói sáng, biết các đệ tử cung Ngọc Hư đã đến, tức thì vỗ tay sấm nổ, chỉ ra một trận Vạn Tiên.
Bởi vì, mặc dù trận Vạn Tiên đã lập, nhưng ngất xỉu tỏa sương che, không ai thấy được.
Các tiên lên Lư Bồng nhận ra ngồi ngó sững sờ. Trong trận hiện tại nhiều đại dương nọ non kia do dự bao nhiêu nhưng mà kể. Lại có không ít vị tiên dị dạng thuở nay chưa từng thấy lần nào, từng dưới từng trên chen nhau ko lọt.
Nhiên Ðăng nói với những tiên:
- từ bây giờ chúng ta bắt đầu thấy Triệt giáo là đông, chả biết mấy ngàn mà kể.
Huỳnh Long chơn nhơn đáp:
- trường đoản cú nguyên thỉ mang lại nay, đạo gia phải xem là trọng, nên lựa người đức hạnh mới truyền, bất ngờ Triệt giáo khác hơn, chạm ai truyền nấy. Tuy nhiên đông, nhưng mà ít người có đức. đều kẻ dữ như hùm cũng xen vào đó, làm sao thành chánh quả, ngoài đọa luân hồi?
Ðạo Hạnh thiên tôn nói:
- Một nghìn rưỡi năm mới chạm chán một hội, bọn họ xuống Lư Bồng coi thử.
Nhiên Ðăng nói:
- bọn họ chẳng đề nghị coi trước, chờ tôn sư cho sẽ hay.
Quảng Thành Tử nói:
- chúng mình ko phá trận, cũng chẳng thúc dục ai, đứng xa coi can chi lại sợ.
Các tiên những khen khẩu ca của Quảng Thành Tử là đúng, đồng kéo xuống Lư Bồng. Nhiên Ðăng ko cản được, bí thế yêu cầu theo sau, do sợ những tiên sinh sự.
Các tiên xem thấy trận những cửa lắm, hào quang quẻ muôn trượng, sát khí ngàn trùng, đều khước từ tự nhủ:
- thật là trận dữ, lắm kẻ hung hăng.
Nhiên Ðăng nói:
- khách hàng xem cho kỹ, trong trận có fan nào chơn tu tự thiện hay không?
Các tiên đều không đồng ý lui gót. đột nghe trong trận chuông khua inc ỏi, bao gồm một vị tiên Triệt giáo từ trong trận cách ra ngâm lớn:
Người cười cợt Mã Toại thiệt tiên ngây,
Mới máu tiên ngây có phép này
Ngày tất cả phép này ai gọi thấu?
Nầy ai đọc thấu cự thuộc đây.
Mã Toại ngâm kết thúc kêu lớn:
- các tiên Xiển giáo coi thường giáo đạo ta! Ðã coi trận ta thì yêu cầu thử tài cao thấp.
Nhiên Ðăng trách các tiên:
- trên quý vị ôm đồm lời tôi, lén xem chi sinh sự.
Huỳnh Long chơn nhơn đặt chân tới nói:
- Mã Toại, chớ khoe tài cậy phép. Nay ta chẳng hơn thua cao phải chăng với ngươi, chờ thầy ta sắp tới đây rồi đang phá trận, ngươi chớ rét nảy làm gì.
Mã Toại nhảy đầm tới chém Huỳnh Long chơn nhơn một đao.
Huỳnh Long chơn nhơn đỡ ra chém lại.
Ðánh được vài ba hiệp, Mã Toại quăng Kim Cô rớt xuống, niền đầu Huỳnh Long chơn nhơn lại tạo nên Huỳnh Long chơn nhơn nhức đầu bổ xỉu xuống đất, ôm đầu la chết.
Các tiên vội mang lại đỡ Huỳnh Long về Lư Bồng, lột Kim Cô ra, nhưng mà không làm sao gỡ được, gỡ chừng làm sao Kim Cô bóp chặt chừng nấy. Ðến nỗi Huỳnh Long chơn nhơn lòi con mắt, đổ hào quang.
Các tiên ngần ngừ làm sao, ngồi chùm nhum nhưng mà ngó.
Bấy giờ Nguyên Thỉ đã định xuống phá trận Vạn Tiên, buộc phải sai Nam cực tiên ông cố Ngọc phù đi trước.
Nam rất tiên ông cỡi hạc cho nơi, vừa sa xuống, Mã Toại nhìn thấy đằng vân lên mây đón đường. Nam rất tiên ông nói lớn:
- Mã Toại, đừng làm dữ, chưởng giáo tôn sư đi sau.
Mã Toại ko tin, ý muốn trổ tài cùng với Nam rất tiên ông, tự dưng nghe mùi hương bay tới, lại nghe tiếng nhạc đến gần, biết tất cả Nguyên Thỉ thiên tôn, new chịu đằng vân về trận.
Xem thêm: Soạn Bài Văn Bản (Tiếp Theo) Ngắn Gọn, Soạn Bài Văn Bản (Tiếp Theo)
Nam cực tiên ông xuống Lư Bồng, tin mang lại chư tiên xuất xắc trước, chư tiên mọi xuống Lư Bồng đồng lạy nghênh tiếp.
Nguyên Thỉ nói:
- Huỳnh Long mắc nàn Kim Cô, hãy lại đây thầy giải cứu.
Huỳnh Long chơn nhơn bước tới, Nguyên Thỉ họa bùa, Kim Cô rớt xuống tức thì. Huỳnh Long chơn nhơn lạy tạ rồi đứng một bên.
Nguyên Thỉ nói:
- Phá trận này rồi, các ngươi ngoài nạn thì lo về núi tu hành, nghe đào tạo và giảng dạy như xưa, chớ nên xuống hồng trần cơ mà mắc đọa.
Các tiên đồng cúi đầu, đứng hầu hạ hai bên.
Bỗng nghe giờ nhạc vang trời, mùi thơm ngát mũi, Nguyên Thỉ biết Lão Tử giáng hạ, lập tức dắt đệ tử ra bên ngoài nghinh tiếp.
Lão Tử cách xuống Thanh ngưu, lên Lư Bồng ngồi giữa.
Các tiên làm cho lễ xong, Lão Tử vỗ tay nói:
- đơn vị Châu bất thừa tám trăm năm sự nghiệp mà ta cần xuống thế tư lần. Tuy là bậc thần tiên vẫn còn đó mắc khí số.
Nguyên Thỉ nói:
- Khí số thần tiên phật tổ còn ko tránh khỏi, huống chi học trò tôi phạm tội gần cạnh sanh, làm thế nào khỏi đọa. Tôi xuống phía trên một chuyến cho chấm dứt sát kiếp thì thôi.
Hai vị nói rồi ngồi làm thinh cho đến tối.
Qua cho giờ tí, nhị đạo hào quang đãng xông lên, nhểu xuống như mưa ko dứt.
Kim Linh thánh chủng loại ở vào trận Vạn tiên thấy nhì đạo hào quang, biết nhị vị sư bá sẽ đến, thầm nhủ:
- Sư bá đã đến rồi, sao thầy mình không thấy?
Rạng ngày nghe giọng đàn thánh thót, tiếng ngọc leng keng, Thông Thiên giáo công ty dẫn những tiên tới trận.
Kim Linh thánh chủng loại cùng những tiên ra bên ngoài rước, Thông Thiên giáo công ty lên ngồi bên trên đài chén quái, những tiên có tác dụng lễ rồi đứng hầu.
Kim Linh thánh chủng loại thưa:
- hai vị sư bá đang đi tới rồi.
Thông Thiên giáo chủ nói:
- ni trăng khuyết khó tròn. Ðã lập trận Vạn Tiên phải làm cho biết thấp cao nhằm rửa lòng mình đến sạch.
Nói rồi sai Trường Nhĩ Ðịnh quang Tiên rước thơ dâng cho hai vị sư bá.
Ðịnh quang Tiên vâng lệnh đem thơ mang đến dưới Lư Bồng, na Tra hỏi:
- Ngươi là ai cho đây có bài toán chi?
Ðịnh quang quẻ Tiên nói:
- Tôi đi hạ chiến thơ đến hai vị sư bá, cảm phiền thưa giúp một lời.
Na Tra lên Lư bồng nói lại, Lão Tử truyền mang đến vào.
Ðịnh quang Tiên cách tới, làm cho lễ dưng thơ, Lão Tử khai thơ xem rõ nói:
- Ta vẫn biết rồi. Mai sau phá trận.
Ðịnh quang đãng Tiên lạy tạ lui về, thuật chuyện lại cùng với Thông Thiên giáo chủ.
Hôm sau, Lão Tử và Nguyên Thỉ dẫn những đồ đệ cho xem trận Vạn Tiên.
Lão Tử xem rồi nói với Nguyên Thỉ:
- Ta xem trận này thấy Triệt giáo dùng nhiều người kỳ quái. Triệt giáo chỉ dạy fan cho đông không chọn fan đức hạnh cho nên vì thế không mấy người thành chánh quả.
Bỗng thấy Thông Thiên giáo nhà cỡi Khuê ngưu lướt tới, bái một chiếc và nói:
- Tôi xin xin chào hai vị sư huynh.
Lão Tử trách:
- Sư đệ thật quá tệ, không biết hối hận sửa lỗi, làm sao gọi là giáo nhà được? Trước kia vẫn thất trận Tru Tiên, đáng lẽ ẩn mình tu luyện, sửa tánh rèn tài, lại còn lập trận này nữa, ao ước cho đệ tử mình bị tiêu diệt hết xuất xắc sao?
Thông Thiên giáo chủ nói:
- Nhị vị sư huynh đừng ỷ mình ức hiếp đáp tôi. Tôi với hai vị sư huynh cùng học một thầy, đạo cùng một gốc, tuy gồm chia nhị phái hệ, nhưng vẫn chính là tình anh em. Trước hết, nhì vị sư huynh để môn đệ mình khi dễ Triệt giáo chúng tôi, mà không tồn tại một lời răn dạy. Do vậy hai vị sư huynh bao gồm tự cho khách hàng là khỏi đề nghị cần ăn năn sửa lỗi tốt không? Còn bảo là tôi dạy dỗ học trò bừa bãi, ko chọn tín đồ thì thật không đúng, vì đã là đạo, chủ trương mở rộng từ bi, giúp bạn cứu nuốm thì mặc dù kẻ ác fan thiện vẫn có quyền hành đạo, không cấm ngăn ai cả. Ðạo là form cửa mở rộng thênh thênh cho hầu hết ai ao ước vào. Nhị vị sư huynh tự cho môn đồ vật mình tất cả đạo đức ư? chưa chắc bởi vậy đâu! Thân Công Báo không phải là môn đồ Xiển giáo sao, đã vậy lại đi xúi giục môn đồ của tớ xuống trần nổi loạn cho quăng quật thân, hành động của đồ đệ mình như vậy, hai vị sư huynh dám cho khách hàng là toàn vẹn không? Ðã tất cả một Thân công báo làm bậy, thì một Quảng Thành Tử khi dễ dàng Triệt giáo chúng tôi không đề nghị là chuyện không có. Còn nói đến việc tôi lập trận Tru Tiên, chẳng qua nhằm cảnh cáo đệ tử Xiển giáo, khiến cho chúng thấy rằng Triệt giáo chưa phải bất tài, hèn nhát như chúng tưởng, ví như hai vị sư huynh đáng mặt đạo đức, vắt quyền chưởng giáo thì bắt buộc tự thấy lỗi bản thân trước, răn dạy môn đồ, lại ỷ bạo dạn hiếp đáp cửa hàng chúng tôi nữa. Tuy nhiên nếu nhị vị sư huynh cùng tôi xếp xử, vào nhà tạm dừng hoạt động dạy nhau, thì cũng chẳng gồm gì ân hận, đàng này nhì sư huynh lại thỉnh chuẩn chỉnh Ðề đến, sử dụng Gia Trì xử tấn công tôi nữa. Vì sao hai sư huynh nhờ bạn ngoài đến đánh chúng ta mình nhưng mà không thấy xấu hổ. Tôi với hai sư huynh thuộc học một thầy, và một đạo, chuẩn chỉnh Ðề tấn công tôi cũng giống như đánh hai sư huynh, lẽ như thế nào sư huynh không thấy vấn đề nhục nhã. Hai sư huynh bảo tôi về núi hối hận sửa tánh, tuy thế theo tôi, chính hai sư huynh phải hối hận sửa tánh mới phải.
Nguyên Thỉ mỉm cười nói:
- Sư đệ đừng ôm đồm lẽ có tác dụng chi. Ðã lập trận rồi thì cứ trổ tài cho biết thêm cao thấp.
Thông Thiên giáo nhà nói:
- ni tôi vẫn quyết báo rán cho vẫn giận, lấy trận này rửa lòng cho sạch, thì trừ ra tôi không làm cho giáo công ty nữa tôi mới dẹp trận này cơ mà thôi.
Thông Thiên giáo chủ nói xong lời quay vào trận, lập thành một chiếc trận nhỏ, bố dinh dính liền nhau, rồi cỡi Khuê ngưu trở ra nói:
- nhị sư huynh biết trận này chăng?
Lão Tử cười ngất xỉu nói:
- Trận này trong tay ta, lẽ làm sao ta lại ko biết. Ấy là trận Thái cực sanh lưỡng nghi, tứ tượng.
Thông Thiên giáo công ty hỏi:
- tuy biết tên trận, tuy nhiên dám phá xuất xắc không?
Nguyên Thỉ nói:
- Ngươi hãy nghe đây:
Mới phân chia hỗn độn đạo là cao,
Trong đục phân hai gồm khó nào
Thái cựa, lưỡng nghi sanh tứ tượng,
Trong tay kết luận nhẹ như phao.
Lão Tử nói:
- Ai dám phá trận Thái cực?
Xích Tinh Tử bước vào thưa lớn:
- Ðệ tử xin ra sức.
Nói rồi cách ra ngâm:
Mừng nay tai nạn đáng tiếc đã sát qua,
Sửa biên soạn về non dạo cỏ hoa,
Thái rất trận này vào chẳng khó,
Một bản thân lướt tới đang xông ra.
Xích Tinh Tử ngâm xong, xách gươm vào trận thì gặp gỡ một vị tiên râu dài, phương diện đen, khoác áo Huyền quân, ấy là Ô Vân tiên công ty trận Thái Cực.
Ô Vân tiên bắt gặp Xích Tinh Tử hỏi lớn:
- Xích Tinh Tử! Ngươi dám phá trận ta chăng?
Xích Tinh Tử mỉm mỉm cười nói:
- Ô Vân Tiên! Ngươi đừng bao gồm kêu ngạo, trận Thái rất này là nơi chôn ngươi đó.
Ô Vân Tiên nổi xung, chém tới một gươm, Xích Tinh Tử đỡ ra chém lại.
Hai mặt đánh được tứ hiệp thì Ô Vân Tiên quăng láo nguyên chùy lên, Xích Tinh Tử xẻ nhào xuống đất.
Quảng Thành Tử thấy vậy hét lớn:
- Chớ sợ hãi đạo huynh ta! tất cả Quảng Thành Tử cho bắt ngươi đây!
Nói rồi xông vào lếu chiến. Nhưng mà đánh vài ba hiệp, Ô Vân Tiên cũng quăng láo nguyên chùy lên, Quảng Thành Tử cũng nhào xuống cát, nhưng gượng đứng dậy được chạy qua hướng Bắc.
Thông Thiên giáo công ty thấy Quảng Thành Tử chạy trốn, liền nói lớn:
- Ô Vân Tiên! Ngươi yêu cầu bắt cho được Quảng Thành Tử mang lại đây nạp đến ta.
Ô Vân Tiên vâng lệnh, đuổi theo.
Quảng Thành Tử chạy một mạch cho chân núi ngó ngoảnh lại thì thấy Ô Vân Tiên vẫn còn đó đuổi theo bén gót.
Quảng Thành Tử thất tởm sửa biên soạn chạy nữa, tuy vậy may nạm vừa dịp đó có chuẩn Ðề từ vào núi bước ra, chận Ô Vân Tiên lại nói:
- Tôi xin chào đạo hữu.
Ô Vân Tiên biết mặt chuẩn Ðề, khó tính hét lớn:
- chuẩn Ðề! rất lâu rồi ngươi phá trận Tru Tiên có tác dụng nhục thầy ta, bây giờ lại cản đường cấm đoán ta bắt Quảng Thành Tử, thật thù này chẳng đội trời tầm thường với ngươi.
Nói rồi vung gươm chém tới.
Chuẩn Ðề hả miệng, tức tốc một bông sen bay ra cản lưỡi gươm lại rồi ngâm:
Sen xanh bên trên lưỡi chống gươm lại,
Phướng trắng trên tay dắt bạn về.
Ngâm dứt nói tiếp:
- Ô Vân Tiên! Ngươi gồm phận làm chúng ta với ta, nên lúc này ta đón ngươi về cực lạc.
Ô Vân Tiên tức giận, nhì mắt đỏ ngầu, hét:
- chuẩn chỉnh Ðề! Ngươi khi ta thừa lắm rồi. Vậy hãy đỡ.
Nói vừa ngừng lời, lưỡi gươm trên tay đâm thẳng vào mặt chuẩn chỉnh Ðề.
Chuẩn Ðề gửi tay duy nhất cái, chỉ ra một bông sen white đỡ gươm vẹt ra, rồi ca:
Trong tay sen trắng đỡ ngôi trường gươm,
Muốn đọ Ô Vân yêu cầu chịu nhường,
Ở vùng hồng è cổ xem chẳng thú,
Quyết rước đạo hữu lại Tây phương.
Ô Vân Tiên nghe ca tức lồng lên, hét:
- chuẩn chỉnh Ðề! Ðừng tất cả nói xàm, ta chẳng nghe đâu.
Ðoạn chém một gươm.
Chuẩn Ðề chỉ tay một cái, hiện ra bông sen đỡ gươm và nói:
- Ô Vân Tiên! Ta mang lòng từ bi tế độ, ko nỡ mang đến ngươi hiện nguyên hình. Còn nếu không nghe lời cứ làm cho tới thì thiệt uổng công tu luyện. Vậy hãy cân nhắc kỹ lại đi, có theo ta về miền cực lạc Tây phương hay không?
Ô Vân Tiên chẳng khác nào lửa đổ thêm dầu, ko nói năng gì cả cất cánh tới đâm nhầu. Chuẩn Ðề liền chuyển Phất thủ ra đỡ tạo nên gươm của Ô Vân Tiên bay mất lưỡi, chỉ với cái cán nằm trong tay.
Ô Vân Tiên thất ghê liền quăng lếu Nguyên chùy lên.
Chuẩn Ðề trông thấy quăng quật chạy.
Ô Vân Tiên không quăng quật một cơ hội nào đuổi theo bén gót.
Chuẩn Ðề ngay thức thì kêu lớn:
- Vậy chớ môn đồ ở đâu?
Tức thì Thủy Hỏa đồng tử thế Lục căn tịnh tâm trước, có nghĩa là cần câu chạy đến.